“Bọn họ mặc áo đỏ là nhờ chúng ta đấy,” HLV Nottingham Forest – Brian Clough giải thích với một CĐV trước trận đấu giữa hai đội vào năm 1980. “Ngày xưa họ túng quá nên chôm một bộ áo của chúng ta.”
Câu chuyện hài hước ấy của Clough càng tiếp thêm niềm tin cho một giai thoại đô thị đã tồn tại gần như song song với lịch sử Arsenal.
Câu chuyện thường được kể lại – xuất hiện trong vô số sách sử và cả trên các trang web – rằng thủ môn Fred Beardsley, một trong những người khai sinh CLB cùng David Danskin, đã viết thư về đội bóng cũ Nottingham Forest năm 1886 để xin giúp đỡ, khi đội bóng mới đổi tên từ Dial Square thành Royal Arsenal. Forest, với tấm lòng hào hiệp, liền gửi xuống một bộ áo đỏ Garibaldi trọn vẹn, thậm chí có cả quả bóng – theo một vài tài liệu.
Nghe lãng mạn là thế, nhưng sự thật lại khác hẳn. Beardsley đúng là đã gợi ý đồng đội nên mặc áo đỏ (đơn giản vì anh vốn đã có sẵn một chiếc), nhưng áo không hề xuất xứ từ Forest.
Trong một bài phỏng vấn trên Coventry Evening Telegraph tháng 6/1936, Danskin kể rằng sau khi đổi tên: “Chúng tôi cần mua áo mới. Tôi được giao nhiệm vụ đi lấy mẫu và báo giá, và kết quả là chúng tôi chọn màu áo đỏ, thứ màu đã gắn liền với CLB từ đó đến nay.”
Bộ trang phục nguyên bản là áo đỏ sậm, tay dài, cổ bẻ, có ba chiếc khuy trước ngực. Danskin còn tiết lộ rằng chúng được mua từ một cửa hiệu đồ nam trên đường Wellington Street, Woolwich – chi tiết lẽ ra phải đủ để chấm dứt truyền thuyết “Forest tặng áo” mãi mãi. Nhưng thay vì biến mất, câu chuyện ấy vẫn được truyền miệng qua từng thế hệ fan Arsenal như một huyền thoại bất tử.
Đến năm 1965, thậm chí câu chuyện còn được lật ngược lại. Forest khi đá giao hữu với Valencia nhân dịp kỷ niệm 100 năm, ra sân với một bộ áo mới tinh – nhưng lần này chính Arsenal mới là đội mua và gửi tặng! Biên bản cuộc họp HĐQT Arsenal ngày 26/7 có ghi rõ: Chủ tịch Denis Hill-Wood sẽ nhận lời mời của Forest, và nhân tiện mang theo “một khẩu thần công bằng sứ của Arsenal cùng một bộ áo đấu dành cho Nottingham Forest như đã thống nhất.”
Sự nhầm lẫn về nguồn gốc áo đỏ không làm lu mờ công lao của Beardsley. Ông là người bắt chính trong trận đấu đầu tiên của Arsenal gặp Eastern Wanderers, sau này làm phó chủ tịch, rồi gắn bó thêm 20 năm với vai trò tuyển trạch viên trước khi chia tay CLB năm 1910.
Câu chuyện “Forest cho áo đỏ” có thể chỉ là hư cấu, nhưng tình yêu và ảnh hưởng của Beardsley trong buổi đầu dựng nghiệp Arsenal thì hoàn toàn là sự thật – và xứng đáng để đời sau ghi nhớ.